Cuộc đời của vị hoàng đế cuối cùng của Trung Quốc, Phổ Nghi, chứa đựng nhiều bi kịch và éo le. Một bức ảnh do ông tự chụp được tìm thấy sau khi qua đời đã hé lộ câu chuyện tình yêu đầy xúc động cùng 8 chữ viết tay khiến người đời xót xa.
Trong lịch sử Trung Quốc, có rất nhiều vị vua mất nước, nhưng ít ai may mắn như Phổ Nghi. Nói Phổ Nghi may mắn là bởi vì ông đã mất nước nhưng vẫn được sống đến cuối đời. Mặt khác, Phổ Nghi cũng giống như tất cả các vị vua mất nước khác trong lịch sử Trung Quốc, là một nhân vật bi kịch thực sự.

Phổ Nghi – hoàng đế cuối cùng trong lịch sử phong kiến Trung Quốc.
Hoàng đế cuối cùng của nhà Thanh có nhiều người vợ trong suốt cuộc đời của mình, một trong số đó chính là Lý Ngọc Cầm.
Lý Ngọc Cầm, đôi khi được gọi là “Mạt Đại Hoàng phi”, nghĩa là Hoàng phi cuối cùng, là vợ thứ tư của Phổ Nghi. Bà kết hôn với Phổ Nghi khi ông là hoàng đế danh nghĩa của Mãn Châu Quốc, một quốc gia bù nhìn được thành lập bởi Nhật Bản trong Chiến tranh Trung-Nhật.
Lý Ngọc Cầm là người Hán, gốc ở Sơn Đông. Bà được sinh ra trong một gia đình nông dân tại Trường Xuân, Cát Lâm. Khi còn trẻ, bà từng học tại Học viện Nữ tử Nam Lĩnh tại Cát Lâm, sau được gọi là “Hsinking”, thủ đô của Mãn Châu Quốc.
Tháng 2 năm 1943, bà và 9 nữ học tử khác đã được hiệu trưởng Kobayashi và thầy Fuji đưa đến một phòng thu hình để chụp ảnh chân dung. Ba tuần sau đó, Hiệu trưởng đã ghé thăm nhà bà nói với bà rằng Hoàng đế Mãn Châu quốc Phổ Nghi hạ lệnh đưa bà vào cung học để học. Đầu tiên bà được đưa trực tiếp đến chỗ của Yasunori Yoshioka – người đã hỏi bà rất kỹ lưỡng. Sau đó, Yoshioka đưa bà về nhà và nói với cha mẹ bà rằng Phổ Nghi hạ lệnh đưa bà vào cung. Tiền lúc này đã được đưa đến cha mẹ bà. Bà đã phải chịu một cuộc kiểm tra y tế và sau đó được đưa đến chỗ của Uẩn Hòa, em gái của Phổ Nghi, và được dạy các nghi thức trong cung Bà sau đó trở thành phi tần của Phổ Nghi với danh hiệu Phúc Quý nhân.
Liệu có thật cô có “Phúc” như cái tên được gọi? Vì cô sinh ra trong gia đình nghèo khó, sau khi vào cung thường xuyên bị coi thường. Còn về phía Phổ Nghi, để khống chế người vợ mới 15 tuổi, ông đưa ra 21 điều khoản cấm kỵ với cô: Phục tùng mọi quy tắc trong cung, mọi hành vi ngôn ngữ phải nhất nhất tuần theo Phổ Nghi, không được về thăm gia đình, không được nghe lỏm chuyện ngoài cung cũng không được chau mày nhăn mặt,…

Lý Ngọc Cẩm. Ảnh: Sohu.
Những ngày sống cùng Phổ Nghi đối với Ngọc Cầm không khác nào sống cạnh “hổ”. Khi ông vui thì cười nói ha hả, muốn cô hát cho ông nghe, đôi khi còn diễn kịch cho cô xem. Nhưng khi ông ta tức giận lại mắng cô, đánh cô và đưa ra 21 điều luật bắt cô phải cười.
Lý Ngọc Cầm được đưa vào cung 2 năm thì chế độ Mãn Châu Quốc sụp đổ sau khi Nhật Bản đầu hàng cuối Thế Chiến II. Bà đã cố gắng để trốn thoát khỏi Trường Xuân, cùng với Phổ Nghi, Hoàng hậu Uyển Dung và các thành viên còn lại triều đình Mãn Thanh. Bà cũng như các thành viên khác của gia đình Phổ Nghi được sơ tán cùng ông xe lửa từ Trường Xuân đến Dalizigou. Phổ Nghi sau đó lại tiếp tục di đến Thẩm Dương bằng máy bay, nơi ông bị bắt và đưa sang Liên Xô. Theo Phổ Nghi, Lý Ngọc Cầm lúc đó đã rất sợ hãi và cầu xin để được đi với ông khi ông rời Dalizigou đến Thẩm Dương, nhưng ông cam đoan với bà rằng bà cùng với Uyển Dung sẽ đến được Nhật Bản thông qua xe lửa. Một số tài liệu nói rằng việc Phổ Nghi để hai người phụ nữ đi bằng xe lửa là vì ông tin rằng họ sẽ được đối xử tốt hơn bởi quân đội.
Họ ngay sau đó bị bắt bởi quân đội Liên Xô và bị đưa đến một nhà tù tại Trường Xuân. Hoàng hậu Uyển Dung mất tại đây cùng năm trước khi Ngọc Cầm được thả năm 1946 và được đưa về nhà. Bà làm việc trong một nhà máy dệt và trong một thư viện tại Trường Xuân, nghiên cứu các tác phẩm của Karl Marx và Lenin. Năm 1955, bà bắt đầu qua lại thăm Phổ Nghi trong tù.
Bà chính thức ly dị Phổ Nghi năm 1958. Sau đó bà kết hôn với một phát thanh viên đài truyền hình Trường Xuân tên Hoàng Dục Canh, và có hai đứa con trai với ông. Trong cuộc Cách mạng Văn hóa bà đã trở thành mục tiêu cho một cuộc tấn công của các Hồng Vệ binh bởi vì bà từng là thiếp của Phổ Nghi.
Ngày 4/24/2001, Lý Ngọc Cầm bệnh nặng qua đời tại Trường Xuân sau 6 năm chiến đấu với bệnh xơ gan, hưởng thọ 73 tuổi.
Nguồn: Dân Việt