1. Công viên nước Sài Gòn
Đối với thế hệ 8x và đầu 9x, mùa hè Sài Gòn những năm cuối thập niên 90 và đầu 2000 gắn liền với một cái tên huyền thoại: Công viên nước Sài Gòn (Saigon Water Park). Khánh thành vào ngày 13/12/1997, đây là công viên nước đầu tiên được xây dựng tại Việt Nam, một sự kiện đánh dấu bước ngoặt trong ngành giải trí của thành phố. Tọa lạc bên bờ sông Sài Gòn, thuộc địa phận Thủ Đức khi ấy còn nhiều mảng xanh hoang sơ, cách trung tâm thành phố khoảng 10km, Saigon Water Park nhanh chóng trở thành điểm đến ao ước của mọi đứa trẻ.
4 địa điểm ‘huyền thoại’ ở TP.HCM từng nổi tiếng một thời giờ đã biến mất vĩnh viễn (Ảnh minh hoạ)
Hình ảnh dòng sông lười uốn lượn, những ống trượt xoắn ốc đầy thử thách, máng trượt cao vút và tiếng reo hò, cười đùa vang vọng không gian đã trở thành một phần ký ức tuổi thơ rực rỡ. Không chỉ có các trò chơi dưới nước, công viên còn tích hợp bể bơi, sân khấu ca nhạc, tạo nên một tổ hợp giải trí toàn diện. Thời điểm mới ra mắt, giá vé vào cổng khoảng 35.000 đồng, một con số không hề nhỏ so với mặt bằng thu nhập chung lúc bấy giờ. Đến năm 2007, giá vé tăng lên 60.000 đồng cho người lớn và 50.000 đồng cho trẻ em dưới 1,1m. Dẫu vậy, sức hút của “công viên nước đầu tiên Việt Nam” vẫn mãnh liệt, biến nơi đây thành “giấc mơ hè” của nhiều gia đình, đặc biệt là niềm mong mỏi của đám học trò sau những tháng ngày đèn sách.
Thế nhưng, niềm vui ấy không kéo dài mãi. Năm 2006, Saigon Water Park đột ngột đóng cửa, không một thông báo rầm rộ hay một lời chia tay chính thức. Sự biến mất lặng lẽ này đã để lại bao ngỡ ngàng và tiếc nuối. Mãi sau này, người ta mới biết khu đất vàng ấy đã được quy hoạch cho một dự án bất động sản. Từ một không gian đầy ắp tiếng cười trẻ thơ, Saigon Water Park giờ chỉ còn là một “tọa độ tuổi thơ” vang bóng, một chương ký ức đẹp đẽ nhưng nhuốm màu dĩ vãng mỗi khi nhắc về.
2. Thương xá Tax
Xây dựng từ năm 1880 và chính thức khánh thành vào năm 1924 với tên gọi ban đầu là Grands Magasins Charner (GMC), Thương xá Tax đã sừng sững như một biểu tượng của sự xa hoa, hiện đại và nhịp sống thương mại sôi động của Sài Gòn xưa và TP.HCM sau này. Với diện tích lên đến 9.200 m2, tọa lạc tại vị trí đắc địa ngay trung tâm Quận 1, tiếp giáp ba đại lộ lớn Nguyễn Huệ, Lê Lợi và Pasteur, Thương xá Tax không chỉ là một trung tâm mua sắm mà còn là một chứng nhân lịch sử.
(Ảnh minh hoạ)
Suốt hơn một thế kỷ tồn tại, từ cái tên đậm dấu ấn Pháp thuộc đến khi mang tên Thương xá Tax sau năm 1975, nơi đây luôn là điểm đến quen thuộc của người dân thành phố và du khách. Điểm nhấn kiến trúc đặc trưng và đáng nhớ nhất có lẽ là chiếc cầu thang chính giữa sảnh, được lát gạch mosaic với hoa văn độc đáo, nhiều màu sắc rực rỡ. Mỗi bước chân trên bậc thang ấy dường như đều mang theo dấu ấn thời gian và những kỷ niệm thanh xuân của bao người. Những gian hàng bày bán các mặt hàng nhập khẩu cao cấp, ánh đèn vàng ấm áp hắt xuống, mùi cà phê thoang thoảng từ một góc quán nhỏ ở tầng trệt… tất cả đã dệt nên một không gian ký ức đặc biệt, khó có thể tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác.
Tuy nhiên, hành trình của biểu tượng này đã đến hồi kết. Vào 17h ngày 25/9/2014, sau nhiều lần trì hoãn và thảo luận, Thương xá Tax chính thức đóng cửa, nhường chỗ cho dự án xây dựng tòa nhà phức hợp Satra Tax Plaza cao 40 tầng. Dù biết rằng sự phát triển là tất yếu, việc một biểu tượng kiến trúc và văn hóa như Thương xá Tax lùi vào quá khứ vẫn để lại một khoảng trống lớn trong lòng người dân thành phố, khép lại một chương huy hoàng nhưng mãi là một phần ký ức đẹp đẽ.
3. Rạp Đại Đồng
Trước khi các cụm rạp hiện đại như CGV, Lotte Cinema hay Galaxy trở thành điểm hẹn quen thuộc của giới trẻ, người Sài Gòn những thập niên 60 đến 80 của thế kỷ trước có một “thiên đường điện ảnh” mang tên Đại Đồng. Được ông Nguyễn Thiên, một nhà kinh doanh giày dép nhưng mang tâm hồn nghệ sĩ, sáng lập vào năm 1954, chuỗi rạp Đại Đồng ban đầu có thể không quá hoành tráng, cũng không luôn cập nhật những bộ phim bom tấn mới nhất, nhưng lại chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng công chúng yêu điện ảnh.
(Ảnh minh hoạ)
Rạp Đại Đồng, với một cơ sở nổi bật nằm khiêm tốn ở quận Bình Thạnh, đã trở thành điểm hẹn văn hóa quen thuộc. Với nhiều gia đình, việc được cha mẹ dắt đi xem phim tại Đại Đồng là một niềm vui lớn, một phần thưởng ý nghĩa. Với giới trẻ, đôi khi chỉ cần tụ tập bên ngoài, “nghe ké” tiếng đối thoại, âm thanh từ bộ phim đang chiếu vọng ra cũng đủ để có một buổi tối thú vị. Những câu chuyện về sự hào phóng của ông chủ rạp, người từng sẵn lòng mời những đứa trẻ trốn vé vào xem phim thay vì la mắng, đã trở thành giai thoại đẹp, minh chứng cho một Sài Gòn dung dị và tình người.
Ngày nay, dù cái tên Đại Đồng có thể vẫn còn hiện hữu ở đâu đó, nhưng ánh đèn sân khấu của rạp chiếu phim xưa đã lụi tàn. Rạp Đại Đồng ở Bình Thạnh giờ đây đã chuyển công năng, trở thành nơi tập luyện của Sân khấu kịch Sài Gòn. Không còn cảnh tấp nập bán vé, không còn tiếng cười hay những giây phút hồi hộp trong bóng tối của phòng chiếu. Chỉ còn lại sự tĩnh lặng của những bức tường cũ nhuốm màu thời gian, mùi ẩm mốc và một không gian đầy ắp bóng dáng hoài niệm.
4. Công viên Hồ Kỳ Hòa
Trong bản đồ giải trí của người Sài Gòn một thời, bên cạnh những cái tên đình đám như Công viên văn hóa Đầm Sen hay Thảo Cầm Viên Sài Gòn, Hồ Kỳ Hòa (hay Kỳ Hòa Quán) từng là một lựa chọn không thể bỏ qua. Nếu Đầm Sen mang dáng dấp một thế giới cổ tích và Thảo Cầm Viên là ốc đảo xanh mát, thì Hồ Kỳ Hòa lại mang một vẻ “bụi bặm”, náo nhiệt và “đậm chất khu phố” hơn. Điểm nhấn và cũng là biểu tượng của công viên chính là chiếc vòng đu quay khổng lồ, từ đó có thể ngắm nhìn một góc thành phố.
(Ảnh minh hoạ)
Công viên Hồ Kỳ Hòa từng là điểm đến thu hút đông đảo người dân, đặc biệt là các gia đình và thanh thiếu niên, đến tham quan, vui chơi, đặc biệt vào những dịp cuối tuần hay lễ Tết. Những trò chơi dân dã, không khí sôi động và cảm giác gần gũi, thân thuộc đã làm nên nét riêng của Hồ Kỳ Hòa.
Tuy nhiên, theo dòng chảy đô thị hóa, khu vực Hồ Kỳ Hòa đã có nhiều thay đổi. Công viên giải trí xưa kia đã bị thay thế bởi các công trình kiến trúc mới, và dấu tích của chiếc đu quay huyền thoại cũng không còn. Nhưng với những ai đã từng có những ngày hè rong chơi, những buổi chiều cuối tuần tụ tập tại đây, Hồ Kỳ Hòa vẫn là một cái tên gợi nhớ về một tuổi thơ hồn nhiên, không lo âu, chỉ có tiếng cười giòn tan dưới ánh hoàng hôn.